Ngày mùa xuân

Ngày trước, khi mình còn nhỏ, mình hay được nghe nói rằng mùa Xuân là mùa hy vọng vì đấy là mùa khởi đầu vạn vật, cây cối đâm chồi nảy lộc. Trong một thời gian dài, mình cũng thấy như vậy. Mình vui với tiết xuân và cảm nhận sự chuyển mình chả đất trời trong những thời khắc năm mới, của niềm vui xum họp gia đình.

Rồi thời gian trôi qua, mình lớn lên và trưởng thành. Mình không còn thấy mùa xuân là mùa hy vọng nữa. Sáng nào mình mở mắt ngủ dậy mình cũng muốn…trầm cảm vì bầu trời xám xịt trong nhiều ngày liền, xong không khí ẩm mốc, vi khuẩn sinh sôi nảy nở, công việc đình trệ vì ai cũng uể oải sau những ngày Tết. và mình bắt đầu đặt câu hỏi vì sao lại gọi là mùa xuân hy vọng trong thực tế thì lại không như vậy? Những niềm vui đoàn tụ gia đình cũng không còn như xưa và nó cũng không còn bù đắp nổi cho cái không khí ẩm ướt ảm đạm kiêm ô nhiễm của Hà Nội. Trong những ngày tâm trạng khó vui vì thời tiết, mình đã nghĩ đến việc phải làm một điều gì đó để có thể thắp sáng tâm hồn mình, một điều gì đó tươi sáng và hớn hở… và mình đã xem lại bộ ảnh “Một ngày mùa xuân". Mình thấy sự tươi mới của ánh sáng chiếu qua khung cửa kính, vẻ đẹp của một cơ thể khỏe khoắn. Và những điều đó làm cho những ngày mùa xuân của mình đỡ xám xịt. Bộ ảnh được mình chụp cùng với một người bạn, trong một ngày mùa xuân có nắng đầu năm 2019.

    Chia sẻ cảm xúc, câu chuyện của bạn...

    All in one